TRANG THƠ

Những phút xao lòng

Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu
(Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ)
Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế
Yêu một cô, giờ cô ấy đã lấy chồng
Có thể vợ mình vì những phút mềm lòng
Nên giấu kín những suy tư, không kể về giấc mộng
Người yêu cũ vợ mình có những điều mình không có được
Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn
Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lòng
Khi gặp người yêu xưa với những điều vợ mình không có được
Nghĩ về cái đã qua nhiều khi nuối tiếc
Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn
Sau những lần nghĩ đâu đâu mình thương vợ mình hơn
Và cảm thấy mình như người có lỗi
(Chắc vợ mình hiểu điều mình không nói
Cô ấy cũng thương yêu và chăm chút mình hơn)
Mà có trách chi những phút xao lòng
Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ
Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ
Đừng có trách chi những phút xao lòng

THUẬN HỮU
(Trích trong tập thơ Biển gọi, NXB Đà Nẵng - 2000)



NHỚ EM


Sáu tỉ người anh chỉ nhớ mình em 
Nhớ ban ngày không đủ, nhớ suốt đêm 
Lòng thổn thức, tâm tư trằn trọc mãi 
Xin đến với anh, em đừng ái ngại 
Trái tim anh đang mở cửa đón chờ 
Từ lúc yêu em đời đẹp như thơ 
Anh thèm khát hôn lên môi lên ngực 
Khi em ngủ, anh vẫn còn thao thức 
Nhớ não nùng, thương yêu quá em ơi! 
Anh gọi tên em vang động đất trời 
Không có nỗi nhớ nào hơn tình ái 
Em có nghe tiếng anh đang vọng lại 
Làm chim muông cầm thú thức nửa đêm 
Vũ trụ biết rằng anh đã yêu em......



Photobucket

em chẳng thể nào quên được anh đâu 
Dẫu đã bao lần nhắc mình đừng nhớ 
Dẫu cố gạt anh ra khỏi niềm trăn trở 
Nỗi nhớ chẳng vâng lời, nối nhớ cứ tìm anh 

Em cố tìm sự lãng quên trong sắc trời xanh 
Lại thấy anh chập chờn sau vòm lá 
Chỉ một mình anh thôi mà nay bỗng hóa 
Anh giữa đan xen, anh giữa cuộc đời 

Cứ ngỡ gặp anh trong tiếng cười 
Trong xao xác mưa rơi trong thì thầm tiếng lá 
Trong tất cả vui buồn em có 
Nghĩa là trong tất cả dẫu vắng anh.....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét